Triệu Phúc Chính vội vàng đi lên nghênh đón: “Chào ngài, Thủ trưởng, hoan nghênh các anh đến chỉ đạo công việc."
Độc Lang liếc mắt lườm Triệu Phúc Chính, thuận miệng nói: “Các người, ai là Triệu Phúc Chính?”
Tim Triệu Phúc Chính suýt chút nữa tan vỡ, bọn họ quả nhiên tới vì mình, hơn nữa đại khái mang đến không có chuyện gì tốt.
Triệu Phúc Chính vội vàng nói: “Tôi chính là Triệu Phúc Chính, xin hỏi lãnh đạo có chỉ thị gì sao?”
Độc Lang: “Giám đốc của Sở tỉnh, Triệu Phúc Chính?”
Triệu Phúc Chính do dự, bỗng nhiên không dám thừa nhận thân phận của mình.
Bởi vì lúc Độc Lang đang đến chính mình là Triệu Phúc Chính, trong ánh mắt lại lóe lên một tia sát khí.
Triệu Phúc Chính suy nghĩ một lát, nói: “Việc này. Tôi không phải là người đứng đầu, ngài có thể là đã nhận sai người rồi..."
Ông ta đang chơi chữ với Độc Lang. Quả thực ông ta không phải người đứng đầu, ông ta chỉ là đầy tớ của nhân dân mà thôi.
Trương Niên Bình lại vội vàng sửa cho đúng, nói: “Triệu tiên sinh, ông không cần khiêm tốn, ông bất luận là chức vị hay tư lịch, đều được cho là người đứng đầu”
“Ông là thủ lĩnh của chúng tôi, chúng tôi kiên định đi theo bước chân của ông, đi theo từng bước..."
Mẹ nó! App
Mặt Triệu Phúc Chính đều đã đen đít nồi rồi.
Diệp Huyền Tần cũng hơi buồn cười.
Trương Niên Bình này, quả thực là máy bay chiến đấu thẳng nam.
Ba!
Xác nhận ông ta thật là Triệu Phúc Chính mà bản thân muốn tìm, Độc Lang không chút do dự quăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089971/chuong-2172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.