Trương Nặc Thuỷ có chút âm u nói: “Không có gì. Chỉ là tôi nghe nói, cô vừa đi tìm Tên mập mạp thuê văn phòng. Thế nào? Quá trình có thuận lợi không?”
Tống Thanh Nhàn cắn chặt hàm rằng: “Trương Nặc Thuỷ, tôi biết ông đang gây khó dễ, không để Tên mập mạp cho chúng tôi thuê văn phòng.”
“Có điều, ông không cảm thấy trò này của ông rất đê tiện, rất ngây thơ sao? Nửa điểm cũng không ảnh hưởng được chúng tôi.”
Trương Nặc Thuỷ: “Ai, tôi không có ý định gây khó dễ, chỉ là tôi thật sự chọn trúng tòa văn phòng này mà thôi.”
“Vốn dĩ tôi gọi điện thoại cho cô, là muốn hỏi cô một chút, xem có cần tôi giới thiệu cho cô một tòa nhà văn phòng không. Ai biết lòng tốt lại bị cô xem là lòng lang dạ sói.”
“Cho nên, hay là thôi đi”
Tống Thanh Nhàn: “Trương Nặc Thuỷ, nghe cho kỹ đây, người cười đến cuối cùng mới là người được lợi nhất. Trước tiên cứ để ông tùy tiện một quãng thời gian, đến lúc đó ông chỉ có khóc.”
Trương Nặc Thuỷ: “Ha ha, sợ là cô không chờ được đến lúc tôi khóc đâu. Nhưng mà có lẽ ngày mai cô phải khóc rồi đó.”
“Tôi đã xác nhận với bà Lộ Tây. Bà ta đã nhận định sẽ hợp tác Quốc tế Hoàn Kỳ của tôi rồi. Ngày mai lúc các người gặp mặt, bà Lộ Tây sẽ tuyên bố quyết định này với cô.”
Tút!
Cuộc gọi kết thúc.
Tống Thanh Nhàn mặt đầy lo lắng nhìn Diệp Huyền Tần: “Anh Diệp, sợ rằng dự án của Michelle, chúng ta có lòng nhưng không đủ sức rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089925/chuong-2126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.