Diệp Huyền Tần nói: “Ông thật sự không tin à? Tôi hỏi ông, cấp dưới của ông chửi ông là đồ vô lại, còn nói ông chính là hung thủ phóng hỏa đốt tập đoàn Đạo Vương, liệu có phải là nên đánh hay không đây?”
Trương Nặc Thuỷ: “Ăn nói lung tung, nói hưu nói vượn, tôi chưa từng bạc đãi cấp dưới của tôi, bọn họ làm sao có thể mắng tôi, vu khống cho tôi được cơ chứ.”
“Muốn châm ngòi ly gián thì cũng cần phải có chứng cứ mới được.”
Diệp Huyền Tần nói: “Ông muốn chứng cứ đúng không, tôi cho ông xem chứng cứ!”
Anh giơ cao điện thoại di động lên, phát đoạn video mà đội trưởng bảo vệ đang mắng ông ta lên cho ông ta nhìn xem.
Trong video, đội trưởng đội bảo vệ đang mắng Trương Nặc Thuỷ, nói ông ta là đồ vô lại, là ông ta đã phóng hỏa đốt tập đoàn Đạo Vương.
Ông ta xem xong, tức giận thiếu chút nữa quăng luôn điện thoại.
Đội trưởng bảo vệ này, đúng là thành sự thì ít mà bại sự thì nhiều.
Mặc dù ông ta có thể đoán ra là anh bắt buộc tên bảo vệ làm như vậy.
Nhưng mà chuyện tên bảo vệ kia mắng ông ta là sự thật, ông ta làm sao có khả năng không tức giận được chứ.
Diệp Huyền Tần nói: “Chúng tôi giúp ngài trút giận, nhưng ngài lại chỉ trích chúng tôi, tôi thấy người không phúc hậu ở đây chính là ngài đấy.”
“Tôi…” Trương Nặc Thuỷ nhất thời á khẩu không trả lời được.
Anh cũng lười nhiều lời với ông ta, trực tiếp ngồi ở đối diện ông ta: “Nói đi, ông tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089917/chuong-2118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.