Trận hỏa hoạn kia là do hắn ta làm ra, cũng chính hắn ta là người đẩy vị đội trưởng kia vào trong biển lửa, tự tay thiêu sống vị đội trưởng ấy!
Không ngờ thế mà tên đó lại là bạn chung thời tiểu học với Thần Soái… Nếu như sự thật này mà để cho Thần Soái biết được, Thần Soái không lột da rút gân hắn ta ra thì thôi!
Không thể thừa nhận được, có chết cũng không thể thừa nhận chuyện này được.
Ánh mắt Lưu Tiến Uy nhìn hắn ta rất quái: “Cháu mới hồ gì đấy.” Gã đội trưởng lắc đầu như điên: “Không có gì, không có gì đâu ạ. Chú cứ nói tiếp đi ạ”
Lưu Tiến Uy mới tiếp tục: “Có điều, quan hệ giữa Thần Soái và vị đội trưởng ấy cũng không quá tốt đâu.”
“Thần Soái xuất thân bần hàn, khi còn bé chỉ là một cậu nhóc nghèo, lại yếu ớt. Khi đó ngài ấy bị khá nhiều người bạn cùng lớp cùng trường khinh khi.”
“Lần này Thần Soái đến đây vốn dĩ là tìm vị đội trưởng đấy để báo thù. Thế mà vừa mới hỏi thăm ra tin tức thì hay tin người ta đã chết.”
“Thần Soái phái người âm thầm điều tra mới phát hiện anh ta khả năng cao là bị người ta giết chết”
“Mục đích mà Thần Soái đến đội cứu hỏa này vốn dĩ là muốn điều tra tìm ra hung thủ giết chết vị đội trưởng kia. Ngài ấy còn đang muốn tặng quà cảm ơn kẻ thủ ác nữa kìa!”
Vừa nghe Lưu Tiến Uy nói như thế thì gã đội trưởng nháy mắt phấn khởi hẳn lên.
Thần Soái và tên đội trưởng cũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089911/chuong-2112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.