Trong trận chiến sẽ nổ ra tiếp sau đây thì họ thậm chí không có đủ tư cách để làm bia đỡ đạn.
Diệp Huyền Tần: “Hai người, hãy đi bảo vệ Tổng Đại Hành và Phương Đức Duệ. Nếu họ có chuyện gì thì đừng nghĩ đến việc lấy thuốc giải cổ.”
“Được, được.”
Lưu Cửu Vạn và ông Vương cũng nhanh chóng rời đi.
Khi họ đi được một đoạn thì Diệp Huyền Tần và Độc Lang quay lại đối mặt với mấy người đang đuổi theo.
“Anh đã chờ đợi trận chiến này rất lâu rồi.”
“Đúng vậy, trận chiến này lẽ ra phải đánh từ lâu rồi.”
Trong vòng chưa đầy năm phút, Địa Ma Vương đã dẫn hàng trăm người từ phân bộ thứ bảy của Âm Ti đuổi đến. Địa Ma Vương xua tay: “Bao vây chúng lại.” Hàng trăm người Âm Ti bao vây Diệp Huyền Tần và Độc Lang, chặt đến nổi nước chảy không lọt.
Địa Ma Vương nhìn quanh không thấy Tổng Đại Hành và Phương Đức Duệ, nghiến răng nghiến lợi: “Đồ khốn kiếp, Tổng Đại Hành và Phương Đức Duệ ở đâu? Gọi bọn họ mau ra, đến lúc đó tôi còn có thể để anh toàn thây!”
Độc Lang mắng: “Mẹ kiếp, dám vô lễ với anh tôi, hôm nay tôi sẽ giết ông!”
Diệp Huyền Tần nói: “Thiên Ma Vương đâu? Tại sao chỉ có một mình ông đến?”
Địa Ma Vương: “Hừm, một mình tôi thì đã đủ giết anh rồi!”
“Nghe lệnh của tôi, giết!”
Hàng trăm người Âm Ti ngay lập tức thu hẹp vòng vây và tấn công bằng vũ khí.
Diệp Huyền Tần liếc nhìn Độc Lang: “Anh giao những tên lâu la này cho cậu!” Độc Lang gật đầu: “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089877/chuong-2078.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.