Diệp Hiến Tần tức giận đến mức gần như đã cắn nát răng.
Kinh hỉ, đây là một kinh hỉ chết tiệt, nó khiến ông đây suýt chết!
Mặc dù Diệp Hiến Tần đã bị giam cầm lại nhưng mà anh ta vẫn nguyền rủa.
Độc Lang tức giận đi lên tát anh ta một cái: “Tôi đã bảo anh câm mồm rồi! Cứ láo nháo như vậy làm gì hả?”
Cái tát này khiến Diệp Hiến Tần ngã xuống đất, choáng váng, nhưng mà anh ta vẫn không thể ngừng chửi bởi.
Anh ta rất tức giận. Độc Lang lo lắng rằng tiếng hét của Diệp Hiến Tần sẽ thu hút người của Âm Ti đến, vì vậy anh ta đã nhanh chóng đánh Diệp Hiên Tần ngất đi.
“Tiếp tục đi.” Diệp Huyền Tần nói: “Diệp Hiến Tần không thể tỉnh lại trong chốc lát được.
“Chờ một chút.” Lưu Cửu Vạn nói: “Anh Diệp, anh không định giải quyết người kia luôn sao?”
Lưu Cửu Vạn chỉ vào nơi Diệp Hiện Tần vừa đi ra.
Ông ta đang đề cập tình nhân của Diệp Hiến Tần, thánh nữ của Hắc Miêu. Diệp Huyền Tần: “Anh không bao giờ động vào phụ nữ, giao cho cậu đó, Độc Lang.”
“Được.”
Dứt lời, Độc Lang bỗng hóa thành một cơn gió “thổi” về phía thánh nữ của Hắc Miêu.
Cả nhóm tiếp tục đi.
Bọn họ tới gần cửa ra vào, nhưng mà ông Vương đột nhiên dừng lại: “Chờ đã, chúng ta trước tiên thảo luận cách đánh lừa ông Trương, bảo vệ ở cửa đi.”
Lưu Cửu Vạn nói: “Đừng lo lắng, mọi chuyện cứ giao cho tôi đi, tôi tự có biện pháp của chính mình.”
Độc Lang: “Nếu không hiệu quả thì chỉ cần dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089873/chuong-2074.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.