Nhất định phải giải cứu họ.
Diệp Huyền Tần dừng lại, ông Lưu cũng lập tức dừng lại: “Tại sao không đi nữa?”
Diệp Huyền Tần: “Tôi hỏi ông, ông có biết mình đã phạm tội gì không, xử lý như thế nào?”
Thần kinh ông Lưu đột nhiên căng thẳng, ông ta cho rằng Diệp Huyền Tần nhận được tin tức nên muốn xử tử ông ta ngay tại chỗ.
Ông ta nhanh chóng cầu xin: “Anh Diệp, anh… anh không thể giết tôi. Tôi nói cho anh biết, chỉ có tôi mới có thể dẫn anh đến căn cứ Âm Ti..
Diệp Huyền Tần: “Nghe tôi nói đã, tội ông phạm tương đương với tội phản quốc, tội phản quốc nên trừng trị cả cửu tộc!”
“Tuy nhiên, ngay bây giờ thì tôi cần sự giúp đỡ của ông. Nếu ông có thể lấy công chuộc tội thì ít nhất tôi có thể đảm bảo rằng tội này sẽ không họa lây đến gia đình của ông.” Ông Lưu vội vàng nói: “Anh Diệp cứ nói đi, tôi nhất định sẽ cố hết sức để hoàn thành.”
Diệp Huyền Tần lấy ra một túi gấm nhỏ màu đỏ và từ trong túi gấm nhỏ này đổ ra một con sâu nhỏ.
Anh đưa con sâu nhỏ đó cho ông Lưu: “Nuốt cái này trước đi.”
“A? Đây là cái gì? Cổ?” Ông Lưu lo lắng nói.
Diệp Huyền Tần: “Đúng, là cổ!” Ông Lưu nói: “Anh Diệp, anh làm điều này là có ý gì?”
Diệp Huyền Tần: “Tiếp theo, ông sẽ một mình trở về căn cứ Âm Ti. Nếu ông phản bội tôi thì tôi vẫn có thể dùng cổ trùng khống chế ông”
Ông Lưu ngạc nhiên: “Anh Diệp, sao anh không vào với tôi?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089864/chuong-2065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.