Miêu Quân Từ không biết phải làm sao nên chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Trước khi đi, Diễm Ngọc lớn tiếng chào hỏi Diệp Huyền Tần: “Anh trai nhỏ, đi, đến nhà của tôi ngồi đi, tôi lấy loại trà ngon nhất tiếp đãi anh.”
Khi Diễm Ngọc nói ra điều này, Miêu Quân Từ mới chú ý đến Diệp Huyền Tần.
Vẻ mặt của anh ta lập tức trở nên cảnh giác nói với Diệp Huyền Tần: “Anh là ai?”
Không đợi Diệp Huyền Tần kịp trả lời, Diễm Ngọc đã chủ động giải thích: “Anh Hắc, đây là vị khách quý được thánh nữ mời tới làm khách của Miêu tộc chúng ta…”
Trong giọng điệu, không có dấu vết của sự khiêu khích.
Nghe được lời của Diễm Ngọc, Miêu Quân Từ càng cảnh giác hơn: “Khách quý? Khách quý như thế nào?”
“Tuyết Hoa, anh ta là bạn của em à?” Ngữ khí bên trong tràn đầy ghen tuồng.
Thánh nữ trước sau vẫn trầm mặc như vậy. Cô ta không muốn giải thích hơn nữa cũng lười giải thích, giác quan thứ sáu nói với cô ta rằng giữ im lặng vào lúc này là lựa chọn tốt nhất.
Dường như Miêu Quân Từ đã hiểu lầm sự im lặng của cô ta, nói không chừng người đàn ông này có thể trở thành tấm chắn của mình.
Tuy rằng khả năng này chỉ có một phần vạn, nhưng cô ta vẫn muốn thử.
Cô ta ngàn vạn lần không muốn gả cho Miêu Quân Từ.
Quả nhiên, Miêu Quân Từ đã hiểu lâm.
Anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu em im lặng tức là thừa nhận? Hừm, người phụ nữ mà Miêu Quân Từ để mắt tới, là ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089795/chuong-1996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.