Cư dân cũng được mặc những bộ trang phục đặc trưng của Miêu tộc.
Bọn họ đối với người ngoài như Diệp Huyền Tần thực sự rất cảnh giác, hầu như ánh mắt của tất cả mọi người đối với Diệp Huyền Tần tràn ngập ý thù địch.
Cũng may có thánh nữ ở bên cạnh Diệp Huyền Tần, đám người ở đây cũng không dám xằng bậy.
Trên đường đi, Diệp Huyền Tần còn gặp phải vô số cơ quan có cổ độc, nhưng đều bị Diệp Huyền Tần hóa giải một cách dễ dàng.
Trước kia Diệp Huyền Tần cũng đã từng học qua cổ độc từ lão tổ của Miêu tộc, cơ quan nhỏ này đối với Diệp Huyền Tần mà nói chẳng qua dễ như ăn bánh.
Điều này khiến thánh nữ không khỏi ngạc nhiên: “Xem ra anh đối với phương diện liên quan tới cổ độc rất quen thuộc, trước kia từng học qua?”
Ừm.
Diệp Huyền Tần ôn hòa đáp lại. Thanh âm của thánh nữ đột nhiên vang lên có chút chờ mong: “Vậy anh có phải là người Miêu tộc không? Hoặc là huyết thống của Miêu tộc?”
Diệp Huyền Tần: “Không có “
“Ồ.”
Trong giọng nói của thánh nữ tràn đầy mất mác.
Ngay cả Diệp Huyền Tần cũng không thể hiểu nổi tại sao đối phương lại như vậy.
Nơi đây cũng không tính là quá lớn, tổng cộng chỉ có hơn trăm hộ.
Chẳng bao lâu, họ đến nơi ở của tộc trưởng: tòa nhà ba tầng duy nhất trong khu.
“Đây là nơi ở của tộc trưởng.” Thánh nữ nói: “Tôi đi thông báo một tiếng, anh ở bên ngoài chờ.”
“Được.”
Thánh nữ bước từng bước nhỏ và đi về phía tòa nhà ba tầng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089793/chuong-1994.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.