Bà ta không thể, cũng không dám tiếp nhận hiện thực tàn khốc này, mặt đầy khát vọng nhìn Diệp Huyền Tần. “Chỉ... Chỉ có một viên này thôi sao? Cầu xin ngài, thần y, tôi nguyện trả giá bất kỳ cái giá nào, đổi lấy năm viên thần dược, chẳng sợ ngài cướp đi tính mạng của tôi...
Aizzl
Nhìn thần sắc người đàn bà, trong lòng Diệp Huyền Tần cũng có chút khổ sở.
Đáng thương thay tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ. Bảo bà ta lựa chọn, so với lấy mạng bà ta còn đau khổ hơn.
Diệp Huyền Tần khuyên nhủ: “Yên tâm, tôi bảo đảm với các người, con của các người đều sẽ bình an vô sự” “Linh dược này chỉ giúp giảm bớt thống khổ cho bọn nó, dù không uống đi nữa, bọn nó cũng sẽ không chết, chị cứ việc đút cho một trong số bọn nó là được.
Diệp Huyền Tần không nói cho bọn họ, này chỉ là đường bình thường, mà nói thành linh dược.
Như vậy bọn họ còn có thể nhìn thấy chút hi vọng sống còn, không đến mức quá tuyệt vọng.
Biểu tình trên mặt người đàn bà vẫn giằng xé như cũ. Dù chỉ là làm con mình dễ chịu hơn một chút, bà ta cũng không biết chọn thế nào.
Người đàn ông thô kệch Vương Năm bỗng nhiên xông lên, một phen cướp đi viên đường: “Hừ, đây rõ ràng chỉ là một viên đường, các người đừng để hắn lừa nữa” “Giờ tao ném viên đường đi.”
Sau khi đoạt được, Vương Người đàn ôngh chân chạy biến.
Người đàn bà suy sụp: “Vương Năm, tên khốn hung thần ác sát này, mau trả linh dược cho ta
Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089778/chuong-1979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.