Hoa Văn Thịnh há miệng không biết nên nói gì. Trên thực tế, Từ Lam Khiết cũng không cho anh ta cơ hội mở miệng, liền cúp điện thoại. “Được lắm! Giỏi lắm!” Hai mắt Hoa Văn Thịnh đỏ bừng, gần như mất hết lý trí: “Họ Diệp kia, là tôi xem thường anh “Haha, không ngờ có ngày tôi lại bị hủy hoại trong tay mấy người." “Tôi không phục!"
Diệp Huyền Tần nói: “Không phục! Tôi cho anh một cơ hội. Anh dùng hết bản lĩnh đánh tôi, nếu tôi bị thương dù chỉ một chút liền tính tôi thua.”
Được!
Hoa Văn Thịnh cánh tay khẽ động, rút súng lục từ trong tay áo ra, sống chết nắm chặt trong tay nhắm thẳng vào Diệp Huyền Tần: "Diệp Huyền Tần, tôi biết anh có thực lực. "Nhưng cho dù anh lợi hại cỡ nào, làm sao lợi hại bằng viên đạn?"
Súng!
Tất cả những người có mặt tại hiện trường lập tức biến sắc và vội vàng chạy trốn.
Tống Thanh Nhàn và Hàn Tây Thi cũng hoảng sợ, muốn kéo Diệp Huyền Tần chạy trốn.
Tuy nhiên, Diệp Huyền Tần vẫn đứng bất động tại chỗ.
Tống Thanh Nhàn và Hàn Tây Thi làm cách nào cũng không thể di chuyển được anh.
Cuối cùng Tổng Thanh Nhàn và Hàn Tây Thi chạy đến chắn trước mặt Diệp Huyền Tần: "Anh Diệp, anh đi đi!” “Anh ta điên rồi, thật sự dám nổ súng”
Diệp Huyền Tần cười nhẹ: “Không sao đâu. Anh ta không thể tổn thương được tôi."
Không thể thuyết phục được Diệp Huyền Tần, Tổng Thanh Nhàn chỉ có thể đe dọa Hoa Văn Thịnh: "Hoa Văn Thịnh, bây giờ xã hội có pháp luật, giết người bằng súng là trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089757/chuong-1958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.