Một lúc sau, cánh cửa phòng VIP được mở ra, một ông lão tóc hoa râm, râu trắng đi vào.
Nhìn thấy ông lão, ba người đồng loạt đứng lên.
Người tới không phải ai khác, chính là khách quý của bọn họ, thần y Hoa Thiên Thành. “Ông Hoa, ông tới rồi, xin mời ngồi. “Ông Hoa, mời ông uống trà” “Quả đúng là trăm nghe không bằng một thấy, gặp bên ngoài mới thấy khí chất của ông Hoa còn phong độ hơn nhiều so với nghe nói
Thần y Hoa Thiên Thành nghe thấy mọi người khen tặng thì chỉ thờ ơ, kiêu ngạo khẽ gật đầu một cái, ngồi xuống.
Nhưng mọi người vẫn tiếp tục khen ngợi, tâng bốc ông.
Hoa Thiên Thành khoát khoát tay áo: “Không cần phải vòng vo tam quốc, trực tiếp vào vấn đề chính đi. Các người mời tôi đến đây để làm gì?”
Tống Thanh Nhan vội vàng nói: “Xin chào ông Hoa, tôi tên là Tổng Thanh Nhàn, đây là con gái của tôi, con bé là Phương Như. Con bé bị căng cơ bắp chân vì vậy mấy năm nay không thể tự đi lại được. Chúng tôi cũng đã tìm vô số bác sĩ có tiếng nhưng kết quả người nào cũng nói là không thể chữa được. Lúc ấy tưởng chừng như hết hi vọng rồi thì nghe người ta nói ông Hoa đây y thuật cao siêu, rất nhiều người mắc bệnh nan y đều đã được ông chữa khỏi, vì vậy nên mới muốn mời ông Hoa đến đây một chuyến để nhờ ông xem thử xem bệnh của con bé còn có hy vọng hay không”
Ánh mắt của Hoa Thiên Thành di chuyển sang phía bé Phương Như.
Ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089736/chuong-1937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.