Nhớ đến Diệp Huyền Tần vẫn còn nguyên vẹn, một ý nghĩ táo bạo nảy lên trong đầu mọi người.
Tuy nhiên, ý nghĩ này nhanh chóng bị bọn họ bác bỏ. Quyền Vương là người bất khả chiến bại trên thế giới này, Diệp Huyền Tần sẽ không bao giờ có thể đánh bại được anh ta.
Nhìn thấy Diệp Huyền Tần, toàn thân Quyền Vương không khỏi run rẩy, anh ta nhanh chóng cúi đầu tránh xa Diệp Huyền Tần.
Anh ta đã cố ý đợi bên trong sàn đấu một lúc rồi mới đi ra, còn tưởng rằng Diệp Huyền Tần đã đi rồi, không ngờ lại gặp lại anh ở đây.
Diệp Huyền Tần đã để lại một bóng ma tâm lý quá lớn đối với Quyền Vương, Quyền Vương không cố gắng tránh mặt Diệp Huyền Tần mới là lạ.
Diệp Huyền Tần đột nhiên nói: “Quyền Vương, dừng lại!”
Quyền Vương rùng mình, vội vã dừng bước. Anh ta xoay người, cúi đầu cung kính với Diệp Huyền Tần: “Ngài. Ngài có gì sai bảo?”
Diệp Huyền Tần đáp: “Anh vốn không xứng với danh hiệu Quyền Vương. Bây giờ tôi sẽ tước danh hiệu Quyền Vương của anh, có ý kiến gì không?”
Quyền Vương đâu dám có ý kiến, vội vàng gật đầu: “Ngài dạy rất phải, tôi không xứng đáng làm Quyền Vương.”
“Về sau ngài sẽ chính là Quyền Vương.”
Diệp Huyền Tần khinh thường nói: “Hai chữ Quyền Vương đó mà xứng với tôi sao!”
“Cút đi!”
Được, đượ!
c Quyền Vương như được đại xá, chật vật bỏ chạy.
Lúc này xung quanh vô cùng yên tĩnh, không có bất kỳ một tiếng động nào, thế ưng trong đầu những người đứng đây đều như có tiếng sét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089724/chuong-1925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.