Phương Tuấn Bình lập tức vui mừng: “Quyền vương, thật sự không dám giấu giếm, đối thủ tôi tìm cho ngài chính là một cường giả siêu cấp.”
“Hả?” Quyền vương Độc Cô Cầu Bại cuối cùng cũng có chút hứng thú: “Mạnh đến mức nào?”
“Nếu như cậu dám lừa tôi, tôi cam đoan cậu sẽ chết không có chỗ chôn.”
Phương Tuấn Bình ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Cứ như lời ngài nói đi.”
“Quyền vương, ngài cảm thấy Chachai có thể sống qua được mấy chiêu của ngài?”
Quyền vương khinh thường nói: “Một chiêu? Hai chiêu?”
Phương Tuấn Bình: “Trong tay đổi phương Chachai không thể chịu nổi nửa chiêu đã bị đối phương đánh tàn phế.”
“Hå?”
Quyền vương ngẩng đầu hỏi: “Chuyện này là thật sao?” Phương Tuấn Bình: “Đương nhiên.” Nghe thấy thế Quyền vương hướng về phía bên ngoài gọi: “Chachai, vào đây.”
Chachai vội vàng chạy vào: “Sư gia, ngài tìm tôi?”
Quyền vương: “Đánh ta.”
“Hå?”
Chachai sửng sốt một chút, không thể hiểu nổi lời quyền vương nói là có ý gì.
Sư gia bảo mình đánh ngài ấy? Ngài ấy muốn làm gì?
“Sư gia, ngài… Ngài nói gì? Tôi… Tôi không nghe rõ.”
Quyền vương: “Đồ vô dụng, tôi bảo cậu đánh tôi.”
“Dùng toàn lực của cậu để đánh tôi.”
“Chuyện này…”
Chachai có chút do dự.
Chưa nói đến chuyện quyền vương là sư gia của Chachai, chỉ xét riêng về thực lực và địa vị trong giang hồ thôi, anh ta cũng không dám khiêu khích.
“Đồ vô dụng!”
Quyền vương nổi giận: “Còn không ra tay, tôi sẽ vặn cậu thành bánh quẩy”
Chuyện đó… Được rồi.
Không còn cách nào khác Chachai đành phải cắn răng, ngưng tụ khí lực toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089706/chuong-1907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.