Quân nhân!
Hóa ra lại là quân nhân.
Mẹ kiếp, làm thế nào mà còn huy động được cả quân đội cơ chứ!
Hơn nữa, xem ra số lượng quân nhân không hề ít.
Trong nháy mắt, bọn họ đã bao vây lão Lục và hàng trăm võ sĩ dưới tay ông ta, sau đó chiếm toàn bộ trang viên Tinh Hà.
Mà bên ngoài trang viên Tinh Hà lúc này cũng đều là quân nhân.
Năm nghìn tên côn đồ của lão Lục đều bị đối phương giày xéo dưới chân. Hai bên tạo thành một sự tương phản rõ rệt.
Số lượng quân nhân ở đây ít nhất cũng phải đến hàng chục ngàn người.
Trái tim của lão Lục run lên: “Rất cuộc thì tôi đã khiêu khích đến nhân vật nào vậy!”
Diệp Huyền Tần liếc nhìn lão Lục rồi cười lạnh một tiếng: “Chính là tôi đây!”
Câu nói này mang tính sỉ nhục rất lớn!
Lão Lục hít một hơi thật sâu và cố gắng ổn định cảm xúc của mình. Tuy nhiên, giọng nói run run của ông ta đã phản bội lại ông ta: “Cậu… Cậu là quân nhân?”
Diệp Huyền Tần gật đầu: “Đúng vậy!”
“Ông còn lá bài nào chưa lật thì lật nốt đi. Nếu tôi không chống đỡ được thì coi như ông lợi hại.”
Lão Lục nói: “Tôi… Tôi biết người phụ trách của khu quân sự tỉnh, ngài Triệu Thắng!”
“Không biết ngài Triệu Thắng có cứu được mạng của tôi không?”
Diệp Huyền Tần đáp: “Tự mình thử xem.”
Lão Lục run run rút lấy điện thoại di động ra bấm gọi: “Ngài Triệu, cứu mạng.”
“Tôi… Tôi đang bị đồng nghiệp của ngài dồn vào ngõ cụt.”
“Được, được rồi, tôi sẽ đưa máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089690/chuong-1891.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.