Anh ta thò một tay vào túi quần, lấy ra một khẩu súng lục, vậy mới khiến cho anh ta cảm thấy an tâm hơn.
Bước tới cửa văn phòng, Âm Tam Nhi đá tung cánh cửa văn phòng.
Đập vào mắt là một mớ hỗn độn.
Trong phòng lộn xộn, Lâm Vũ Minh và Lâm Thần Dạ quỳ trên mặt đất, toàn thân bầm tím.
Thật khó để Dương Vạn Minh liên tưởng được người đàn ông trước mặt mình là Lâm Vũ Minh, người giàu nhất và từng là một kẻ đáng sợ.
Có ba người, một nam và hai nữ đứng bên cạnh.
Dương Vạn Minh không biết rằng họ là Diệp Huyền Tần, Từ Nam Huyền và Trình Hạ Vũ đã bị “giết” bởi Âm Tam Nhi.
Anh ta nhìn Lâm Vũ Minh và nói: “Anh Lâm, thủ phạm là bọn họ sao?”
Lâm Vũ Minh tức giận nhìn Dương Vạn Minh: “Anh Dương, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy,thuộc hạ của anh làm việc thế này đây sao!”
Dương Vạn Minh bối rối: “Anh Lâm, anh có ý gì? Liên quan gì đến tôi?”
Lâm Vũ Minh: “Nhảm nhí, ba người bọn họ là những người tôi bảo Âm Tam Nhi giết.”
“Không phải Âm Tam Nhi nói là đã giết ba người bọn họ rồi sao? Sao bây giờ ba người bọn họ lại tìm tới đây.”
Ù?
Dương Vạn Minh nhìn ba người Diệp Huyền Tần với vẻ mặt kinh ngạc, sau đó từ từ nhìn qua Âm Tam
Nhi.
“Âm Tam Nhi, chuyện quái gì đang xảy ra vậy!” Dương Vạn Minh hung hãng hỏi.
Âm Tam Nhi cúi đầu, vẻ mặt áy náy: “Có lẽ bọn họ giả chết để lừa tôi.”
Mẹ kiếp!
Lâm Vũ Minh hét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089658/chuong-1859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.