Chỉ tính riêng đất khu ổ chuột sau sòng bạc đã có ít nhất một trăm bảy lăm tỷ.
Lại cộng thêm khai phá khoảng mười bảy tỷ năm trăm triệu nữa.
Lâm Vũ Minh một lần liền đưa mười bảy tỷ, đúng là hào phóng.
Nhưng đối với Lâm Vũ Minh mà nói thì mười bảy tỷ chỉ là chín trâu mất sợi lông – thật sự không đáng kể.
Bệnh viện.
Diệp Huyền Tần để mấy người Độc Lang rời đi.
Anh đi vào phòng khách.
Từ Nam Huyền, Trình Hạ Vũ và Từ Lam Khiết đang tất bật trong bếp.
Nửa đêm nửa hôm bị đánh thức, bọn họ thật sự hơi đói bụng.
Diệp Huyền Tần dở khóc dở cười, Vừa rồi bọn họ suýt bị Âm Tam Nhi tiền xuống Âm Phủ trình diện Diêm Vương rồi đấy.Mà nhìn các cô ấy lúc này xem, đâu có chút sợ hãi nào, còn có tâm trạng làm đồ ăn khuya cơ mà.
Thần kinh của các cô không phải thô bình thường đâu.
Tất nhiên, chủ yếu là bọn họ hoàn toàn tin tưởng Diệp Huyền Tần.
Chỉ cần có Diệp Huyền Tần ở đây, các cô ấy sẽ không sao.
Thấy Diệp Huyền Tần đi tới, Trình Hạ Vũ khẩn trương dò hỏi: “Anh rể, người vừa rồi là do Lâm Vũ Mình phải tới à?”
Diệp Huyền Tần gật đầu.
Trình Hạ Vũ nghiến răng: “Hừ, biết ngay thẳng cháu trai kia không phải thứ gì tốt mà. Em còn thắc mắc sao tự nhiên anh ta muốn hợp tác với chúng ta, lại còn cho chúng ta phần lớn lợi nhuận nữa chứ, không ngờ là có ý đồ xấu như vậy!
Từ Nam Huyền ôm một nồi bốc khói nghi ngút khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089646/chuong-1847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.