Từ Nam Huyên và Trình Hạ Vũ chết lặng Cứ thế để họ đi như vậy sao?
Thật sự khiến người khác khó tin mà Họ đã thu thập thông tin trước đây về Lâm Vũ Minh, và biết rằng ông ta già rồi mới có con, nên luôn xem đứa con như châu báu, luôn muốn yêu thương bảo vệ, không bao giờ để con phải chịu một tí uất ức gì.
Có lần một đại ca trong thế giới ngầm đã tát con ông ta một cái, Lâm Vũ Minh liền đích thân xông vào chỗ ở của anh ta, rồi dùng dao rựa chém chết tên đó.
Bây giờ Diệp Huyền Tân đánh gãy cả hai chân của con ông ta, nhưng ông ta lại dễ dàng tha cho họ đi như vậy. Chắc dây thần kinh của Lâm Vũ Minh hơi bị chạm mạch rồi.
Diệp Huyền Tân võ võ vai hai cô gái: “Nếu như ngay cả ông chủ Lâm cũng không muốn truy cứu nữa, thì chúng ta cũng bỏ qua thôi, coi như công bằng rồi”
“Đi nào”
Được thôi!
Hai người phụ nữ vội vàng kéo Diệp Huyền Tân đi.
Những lời cuối cùng của Diệp Huyền Tân khiến Lâm Vũ Minh lại nổi cơn tức giận.
Tại sao cậu ta có thể nói “sẽ không truy cứu nữa”, cậu ta có tư cách gì để nói ra câu đó?
Lúc này, Lâm Thần Dạ đang suy sụp, anh ta hét lớn: “Bố, bố, bố không thể cứ để anh ta đi như thế này”
“Thật không công bằng với con mài”
“Diệp Huyền Tân đó ức hiếp người khác quá đáng mà, nếu bố để cho anh ta đi, sau này gia đình chúng ta còn chỗ đứng ở đây sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089630/chuong-1831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.