Diệp Huyền Tần lên tiếng cười, chào tất cả mọi người ở xung quanh, sau đó lập tức bế Diệp Niệm Quân rời đi.
Vừa đi ra khỏi cửa quán ăn thì dường như anh cảm nhận được đang có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào chính mình.
Giác quan thứ sáu của Diệp Huyền Tần từ trước đến nay vô cùng mãnh liệt, cho nên vội vàng quan sát bốn phía một lần.
Rất nhanh anh đã nhận thấy chủ nhân của ánh mắt kia chính là Vương Thừa Hành.
Trong ánh mắt của Vương Thừa Hành mang theo một số tia trào phúng, một chút biểu lộ như vừa thực hiện được âm mưu nào đó.
Lông mày của Diệp Huyền Tần lập tức nhíu chặt lại, nụ cười của anh ta khiến cho Diệp Huyền Tần cảm thấy rất không thoải mái, cảm giác như có điều gì đó không đúng… “Bố thật là lợi hại, chỉ dùng một chiêu là đã có thể đánh bại được kẻ xấu.”“Khi mà Tiểu Quân Quân trưởng thành thì nhất định cũng sẽ như vậy, sẽ lợi hại giống như bố, sẽ được vạn người kính nể, ngưỡng mộ.
Diệp Huyền Tần không tiếp tục trả lời thậm chí là không nghe những gì mà Diệp Niệm Quân nói, anh chỉ dần dần từng bước đi đến chỗ của Vương Thừa Hành. “Bố ơi, bố ơi!”
Diệp Niệm Quân gọi vài lần, sau đó Diệp Huyền Tần rốt cuộc mới lấy lại được tinh thần. Anh hỏi vội: “Tiểu Quân Quân, con có chuyện gì sao?”
Diệp Niệm Quân nói: “Tiểu Quân Quân sau này cũng muốn được học tập để giống như bố, trở thành một siêu cấp anh hùng, có thể đánh bại được người xấu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089606/chuong-1807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.