Diệp Huyền Tần bừng tỉnh, cảm khái ngàn vạn lần.
Năm đó anh đích xác đã sắp xếp một Gián điệp tên là Ngưu Sơn Hải, ẩn núp ở đây. Không nghĩ tới đối phương đã ngoài ý muốn ngã xuống.
Nhưng dù vậy, đối phương cũng không dám phụ mình, để cho hậu duệ thay ông ta, tiếp tục làm Gián điệp.
Diệp Huyền Tần đi lên, vỗ vỗ vai bốn người: “Các người làm rất tốt, là Gián điệp có trách nhiệm. “Hiện tại, tôi phong các người làm Gián điệp số 101, 102, 103, 104, tiếp tục phục vụ Bắc Cương tôi” Bốn người kích động không thôi: “Cảm ơn chủ tử.”
Diệp Huyền Tần: “Còn người của sở quản lý thành phố thì sao? Bây giờ đang ở đâu?”
Bốn người vội vàng nói: “Bọn họ đi qua địa đạo ám động chạy trốn rồi.”
Diệp Huyền Tần: “Bắc Cương Gián điệp số 101, 102, 103, 104 nghe lệnh!”
Có thuộc hại Diệp Huyền Tần: “Đi tìm người của sở quản lý thành phố về, hỏi tội!”
Tuân lệnh!
Bốn người nhảy lên, chui vào trong một cảnh cửa tối, trong chớp mắt không thấy bóng dáng.
Chiến thần Côn Lôn tò mò nói: “Thần soái, anh vì sao phải đặt nhiều gián điệp ở Đông Sa nho nhỏ này như vậy.”
Diệp Huyền Tần hít sâu một hơi: “Từ xưa đến nay, địa linh nhân kiệt của Đông Sa, liên tục xuất hiện để vương, là không thể có được phong thủy bảo địa. “Khó tránh khỏi sẽ có người luôn ngắm vào phúc vận ở đây, xưng vương xưng bá, thậm chí có ý đồ xưng vua. “Không ở đây sắp xếp thêm một ít gián điệp, tôi sẽ không an tâm.
Chiến thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089598/chuong-1799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.