Ninh Vân Huyên trách cứ nói: “Lam Khiết, cô còn không mau cảm ơn anh Xương.”
“Khách sạn Hoàng Thành, thế nhưng là khách sạn sáu sao đấy, trong đó phòng tổng thống có giá ít nhất ba trăm triệu một đêm!”
“Ba trăm triệu, là tiền lương mấy năm của chồng cô nhỉ. Đánh chết anh ta cũng không mời cô ở nổi.”
Từ Lam Khiết khó xử nhìn Diệp Huyền Trần: “Huyền Tần, anh cảm thấy thế nào?”
Diệp Huyền Tần hào sảng nói: “Vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh.”
Được lắm!
Đỗ Văn Xương cười: “Tôi thích nói chuyện với những người thắng thắn như vậy.”
“Bây giờ tôi sẽ sắp xếp xe đưa hai người về khách san.”
Sát khí trong mắt Đỗ Văn Xương, chợt lóe lên rồi biến mất.
Không ngoài dự đoán, Đêm nay Diệp Huyền Tần sẽ phải chết.Một khi anh ta chết, Từ Lam Khiết không phải sẽ là của anh ta sao!
Một mũi tên trúng hai đích.
Trên đường, Mặt mày Diệp Huyền Tần ủ rủ.
Anh đang lo lắng chuyện Đầu Vuốt Keo.
Anh sắp xếp Đầu Vuốt Keo đến đây, Là để anh ta điều tra băng nhóm sa đọa.
Nhưng bây giờ, Đầu Vuốt Kẹo lại bụng bia, mặt mũi bóng loáng, điểm nào trên người cũng giải nghĩa hoàn hảo cho hai từ “sa đọa”.
Đầu Vuốt Keo chắc hẳn không phải bị đối phương kéo xuống nước.
Nếu thật sự như vậy, Diệp Huyền Tần nhất định phải chính tay xử lý Đầu Vuốt Keo.
Chính tay xử lý đàn ông Đông Sa, đối với Diệp Huyền Tần mà nói, là điều tàn nhẫn nhất trên đời này!”
Tuy nhiên, Từ Lam Khiết lại không nghĩ như vậy. Cô cho rằng Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089571/chuong-1772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.