Diệp Huyền Tần nói: “Tôi rất xác định, bây giờ tôi là cảnh giới Tuyệt Điện.”
“Cách Tiên Cảnh, hình như vẫn còn một khoảng cách nhất định nữa.”
Bất Chí: “Haiz, cùng là cảnh giới Tuyệt Điện, sao cậu lại xuất sắc như vậy chứ?”
“Khiến cho cái người là cảnh giới Tuyệt Điện như tôi cũng ngại tự xưng mình là cảnh giới Tuyệt Điện mà.” Ông Sở: “Chỉ là cảnh giới Tuyệt Điện liền có được thực lực như vậy, còn có thể khiến khí kình thực thể hóa. “Nếu cậu thật sự bước vào Tiên Cảnh… vậy thì còn khủng bố tới mức nào nữa chứ.” Diệp Huyền Tần nói: “Thôi vậy, trước hết không nói cái này nữa.”
“Bắt hai tên thuật sĩ nước Á kia lại đi!”
“Vâng!”
Độc Lang vội vàng tuân lệnh đi lên kiềm chế haitên thuật sĩ nước Á kia lại.
Hai tên thuật sĩ nước Á kia đã sớm bị sự khủng bố của Diệp Huyền Tần làm cho khiếp sợ, cả người đều ngày ra như phỗng.
Đợi đến khi bản thân bị trói lại rồi mới coi như tỉnh táo lại.
Mà phản ứng đầu tiên sau khi tỉnh táo lại của bọn chúng chính là tự sát.
Bọn chúng không dám tưởng tượng nếu như mình rơi vào tay Diệp Huyền Tần thì sẽ có kết cục thảm thiết tới mức nào.
Thậm chí còn sẽ liên lụy đến nước Á.
Chẳng qua, hiển nhiên Diệp Huyền Tần sẽ không cho bọn chúng cơ hội để tự sát.
Anh hét lên một tiếng: “Nếu hai người các người dám tự sát, thì tôi nhất định sẽ giết vào nước Á, giết sạch chín đời dòng họ nhà hai người!”
Hai người kia toàn thân đều run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089548/chuong-1749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.