Diệp Huyền Tần cười lạnh nói: “Tuy tôi cũng rất mong mình có thể bước vào Tiên Cảnh, nhưng cũng không thể không nhìn thẳng vào hiện thực, tôi vẫn còn là cảnh giới Tuyệt Điện.”
Trong lòng Cầu Bá Vương đã bắt đầu tuyệt vọng. Chỉ là cảnh giới Tuyệt Điện liền có thể có được thực lực Tiên Cảnh.
Nếu anh thật sự trở thành Tiên Cảnh rồi.
Thì trái đất này còn có thể chấp chứa hắn ta sao? Đám người Bất Chí, Sát Lang, ông Sở đều dồn dập thua trận.
Số lượng cường giả cảnh giới Tuyệt Điện bên phía kẻ địch chiếm ưu thế hơn.
Bọn họ có thể gắng gượng đến tận lúc này đã coi như là kỳ tích trong kỳ tích rồi.
Đám người Độc Lang, Bất Chí không chịu thua, cả bọn khó khăn đứng người dậy, còn muốn tiếp tục chiến đấu.
Nhưng Diệp Huyền Tần lại vỗ vai bọn họ, ngăn cảđám lại. “Mọi người đã làm rất tốt rồi, nghỉ ngơi cho khỏe “Bọn chúng, để tôi lo.” đi.”
Đám người Độc Lang có hơi không yên tâm. Thực lực Diệp Huyền Tần vừa mới thể hiện ra đúng là rất mạnh.
Nhưng dù sao anh cũng chỉ là cảnh giới Tuyệt Điện mà thôi.
Một người cảnh giới Tuyệt Điện như anh.
Muốn đồng thời giết chết năm người cảnh giới tuyệt điện, nhất là còn có một người đã vượt qua cấp Tuyệt Điện, thật sự là khó!
Nhưng dưới sự cương quyết của Diệp Huyền Tần.
Bọn họ cũng chỉ có thể khoang tay đứng nhìn, ở một bên nghỉ ngơi.
Trong ngữ khí của Diệp Huyền Tần tràn đầy coi thường: “Để tôi thỉnh giáo thử xem, phân đàn thứ tư rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089546/chuong-1747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.