Diệp Hiến Tần như có điều suy nghĩ, nói: “Được thôi, nếu đã là lệnh của lão quốc chủ thì đương nhiên sẽ tuân theo “Tôi tự mình báo lại với quốc chủ là được rồi, ông đi theo tôi.!
Diệp Hiến Tần gọi người phụ trách mỏ linh thạch đến một nơi không người.
Người phụ trách mỏ linh thạch tò mò hỏi: “Thần Soái, tại sao phải tới chỗ này để liên lạc với lão quốc chủ?!
Diệp Hiến Tần nhỏ giọng nói: “Cơ mật cấp SSSS, qua đây, tôi nói cho ông biết!” ? Há?
Vừa nghe nói là cơ mật cấp 4S.
Thì người phụ trách mỏ linh thạch kia liền không thể không coi trọng, ông ta vội vàng kề lại gần người Diệp Hiến Tần.
Không ngờ lúc này Diệp Hiến Tần lại đưa tay chụp xuống trên đầu người kia.
Trong chớp mắt chóp đầu của ông ta liền bị bópnát.
“Hừ, đây là do mày tự mình muốn chết, không thể trách tạo được.
Đáng thương cho người phụ trách mỏ linh thạch.
Trước khi chết vẫn còn mở to mắt, trên mặt tràn đầy vẻ không hiểu được.
Ông ta không hiểu nổi.
Thần Soái trước nay vẫn xem quân nhân như người một nhà.
Tại sao lại vô duyên vô cớ giết chết mình.
Diệp Hiền Tần lên máy bay trực thăng, tiếp tục đi về phía trước.
Người điều khiển máy bay hỏi: “Thần Soái, tiếp theo chúng ta đi đâu?!
Diệp Hiến Tần đứng ở nơi cao cả ngàn mét nhìn xuống mặt đất bên dưới: “Khu vực Hoàng Hà.
Vâng!
Máy bay trực thăng bay về phía Hoàng Hà.
Trải qua hành trình bay mấy tiếng đồng hồ.
Cuối cùng bọn họ cũng đến được lưu vực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089534/chuong-1735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.