Đoạn thơ này, bất kể cả giọng ngâm hay từ ngữ đều rất lạ lẫm.
Giống như không phải là ngôn ngữ Đại Hạ.
Trong vùng đất cấm này lại có người sống sao? Diệp Huyền Tần tăng thêm tốc độ. Anh lại đi thêm tầm một cây số nữa. Đến đây, con sông phía trước lại quẹo sang phải, đồng thời, tiếng ngâm thơ lại càng rõ ràng hơn. Diệp Huyền Tần đi tới khúc cua của đoạn vòng, dõi mắt nhìn kĩ lại.
Sau đó, cả người anh run lên, ánh mắt đờ đẫn.
Ở cuối con sông này lại có một “núi thi thể”.
“Núi thi thể”, ý nghĩa đúng như tên, chính là thi thể được chất thành đồng cao như núi.
Số lượng ít nhất phải một trăm nghìn thi thể.
Đống thi thể này có lẽ phải tồn tại được một thời gian khá dài rồi. Thi thể gần nhất cũng đã sớm khô héo thành xương trắng.
Dĩ nhiên là cũng có những thi thể còn tươi.
Trước mặt gần nhất có mấy thi thể còn tươi nhìn rất sống động, trông giống như đang ngủ vậy.
Nhưng đây cũng không phải là điểm mấu chốt. Mấu chốt là, những thi thể này đều mặc quân trang của Đại Hạ.
Bất ngờ chính là, mấy thi thể còn tươi là thủ hạ Đại Ngưu vừa rơi xuống sơn cốc này.
Hai bên núi thi thể này có lập hai tế đàn truy điệu.
Trên tế đàn đó có để vật cứng tế và đốt hương hỏa. Hai người được đặt cạnh tế đàn lại được tạo dáng giống như đang hát và nhảy múa.
Hai mắt Diệp Huyền Tần đỏ bừng lên, tay nắm chặt quả đấm.
Không ngờ rằng, Đại Hạ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089527/chuong-1728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.