Diệp Huyền Tần cười lạnh.
Anh sẽ không bao giờ tin tưởng những chuyện hoang đường mà Junichiro Koizumi vừa nói.
Người này, rõ ràng là đang nghĩ đủ mọi cách để ngăn cản anh đi vào bên trong thung lũng Tuyệt Tình Cốc.
Nếu như nói nước Á không làm bất cứ chuyện mờ ám nào ở trong thung lũng Tuyệt Tình Cốc này, dù cho có bị đánh chết thì Diệp Huyền Tần cũng không tin.
Diệp Huyền Tần đã quyết định, nếu như để cho anh phát hiện ra lực hút lúc nãy có liên quan gì đến nước Á thì chắc chắn anh sẽ phải tấn công vào lãnh thổ nước Á để báo thù rửa hận!
Cùng lúc đó, Độc Lang, Sát Lang và những người khác cũng bắt đầu nhận thức được vấn đề này.
Bọn họ nhìn nhau, đôi mắt tràn đầy sát ý.
Diệp Huyền Tẫn hít một hơi thật sâu: “Nếu như tôi không đồng ý thì sao?”Junichiro Koizumi cười khổ; “Thần Soái à, anh đầu cần phải làm như vậy chứ.”
“Thung lũng Tuyệt Tình Cốc này đối với Đại Hạ mà nói thì không có chút giá trị hay ý nghĩa nào cả.”
“Nhưng mà đối với nước Á của chúng tôi thì nó lại có có ý nghĩa vô cùng sâu xa.
“Tại sao anh lại không thuận nước đẩy thuyền giúp đỡ chúng tôi thực hiện mong muốn này chứ, hơn nữa, anh còn có thể nhận được mười nghìn lạng vàng, thậm chí là đất đai rộng lớn.”
Diệp Huyền Tần: “Đương nhiên là chúng tôi sẽ phải tranh giành lãnh thổ quốc gia rồi, không thể nhượng bộ vì đó chính là nền móng của Đại Hạ chúng tôi.”
“Thung lũng Tuyệt Tình Cốc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089521/chuong-1722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.