Chết tiệt!
Diệp Huyền Tần thầm mắng: “Thực sự chính là do con người gây ra.” Anh chợt bộc phát ra kình khí đại dương vô tận, bay xuống thung lũng Tuyệt Tình Cốc để tìm kiếm: “Là người nào dám làm loạn ở biên giới Đại Hạ của ta, mau cút ra đây!
Anh vừa nói xong thì đột nhiên lực hút thần bí kia biến mất, dường như là màn sương dày đặc ở đây cũng đang tan đi nhanh chóng.
Diệp Huyền Tần lập tức thu hồi kình khí đại dương. Độc Lang nóng lòng nói: “Anh à, có phát hiện ra người nào hay không?”
Diệp Huyền Tần lắc đầu: “Không có.”
“kình khí đại dương của anh đã đi xuống chưa đến 1km để dò xét nhưng mà kết quả là không thể tiếp tục tiến vào sâu hơn được nữa.
Độc Lang nói chắc như đinh đóng cột: “Thunglũng Tuyệt Tình Cốc này không thể nào chỉ sâu một kilômét được.”
“Trước đây em từng dùng dây để đo thử, kết quả là dù cho dây đã dài hơn hai kilômét mà vẫn chưa chạm đến đáy.”
Ö?
Sát Lang có chút kinh ngạc: “Năm đó cậu đã đến thung lũng Tuyệt Tình Cốc sao?”
Vẻ mặt của Độc Lang vô cùng kiêu ngạo: “Đương nhiên là vậy rồi.”
Sát Lang: “Khốn kiếp, tại sao lại không rủ tôi cùng đi chứ.”
Độc Lang: “Thôi đi. Anh của tôi không cho phép tôi đến gần thung lũng Tuyệt Tình Cốc, nhưng mà lúc ấy không phải cậu rất nghe lời anh trai tôi sao.”
“Nếu như tôi nói cho cậu biết chuyện này thì chắc chắn là cậu sẽ đi nói với anh trai tôi.” Sát Lang: “Cậu nói điều, tôi mà lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089519/chuong-1720.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.