Trên đất đã đóng một lớp băng, những nơi có hồ cũng đã bị đóng một lớp băng dày mấy mét, hơn nữa địa hình ở đây tương đối cao và thiếu oxi, nếu như người bình thường ở đây có lẽ sẽ không sống nổi một ngày. May là đám người Diệp Huyền Tần đã Phong Vương, đạt được thành tựu cao nhất rồi, thời tiết khắc nghiệt như thế này cũng không gây ảnh hưởng gì nhiều đến bọn họ.
Sáng ngày tiếp theo, bóng người kia lại dừng lại nghỉ ngơi như thường lệ. Đám người Diệp Huyền Tần vừa muốn dừng lại nghỉ chân một lát thì Hổ Vương đột nhiên lại muốn đánh vào mông Độc Lang một lần nữa, móng vuốt liền chỉ về phía đông.
Độc Lang nghi ngờ hỏi: “Có ý gì? Bóng người đi về hướng đông rồi sao?”
Hổ Vương liền gật đầu. Đám người Diệp Huyền Tần nhìn nhau, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng. Bóng người từ đầu đến giờ vẫn luôn đi về hướng bắc nhưng bây giờ lại đi về hướng đông, điều này có hơi bất thường. Xảy ra việc kỳ lạ chắc chắn có quỷ, tất cả mọi người không thể không thận trọng!
Độc Lang nói: “Anh, anh nói xem có khi nào đã gần đến phần đàn Âm Ti rồi không, chính là ở phía đông.”
Diệp Huyền Tần lắc đầu: “Khả năng này không lớn lắm. Nếu thật sự đã gần đến phân đàn Âm Ti thì vừa rồi bóng người sẽ không dừng lại nghỉ ngơi đâu. Tôi nghi rằng có lẽ anh ta đã phát hiện ra tình huống đặc biệt gì đó nên mới sợ quá mà chạy mất.” Chiến thần Côn Luân lo lắng nói: “Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089495/chuong-1696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.