Diệp Huyền Tần: “Tôi chỉ hỏi ông một câu thôi, có phải ông sợ tội nên lên trốn hay không.”
“Trả lời tôi, còn dám nói nhảm thêm một câu nữa thì tôi sẽ chém đứt hai cánh tay ông!”
Lý Lặng: “Tôi không hiểu cậu đang nói bậy bạ cái gì hết!”
Được rồi!
Diệp Huyền Tần thở dài: “Sát Lang, động thủ!”
Rõ!
Sát Lang nâng tay lên rút kiếm ra, Cánh tay phải nguyên vẹn của Lý Lặng đã bị chặt Máu chảy như suối!
A a a a!
Tiếng kêu thảm thiết của Lý Lặng đã vang khắp bầu trời của ngọn núi Thần!
Con người của người của Quản ti Linh co rút nhanh, tim đập loạn Mẹ nó đây đúng là một tên điên,Một lời không hợp đã chặt đứt cánh tay Lý Lặng! Phải biết hai người bọn họ là cùng cấp bậc, Anh không sợ quốc chủ sẽ trị tội anh ta l Diệp Huyền Tần lại nói: “Trả lời tôi, có phải ông sợ tội nên lên trốn hay không!”
Lý Lặng nào còn dám nói nhảm: “Tôi nói, tôi nói!”
“Tôi biết tôi gây đại họa, bởi vì tôi mang mọi người đến đây khiến cho người khác có cơ hội sát hại tù phạm của mọi người.”
“Nhưng tôi không hề cố ý mà, tôi chẳng qua chỉ làm việc theo lệnh mà thôi!”
“Tôi… tôi chỉ là phụ trách nhiệm vụ không quan trọng mà thôi!” Diệp Huyền Tần lại hỏi: “Mấy người biết rõ là tôi không thể nào giao ngọn núi Thần cho mấy người, vậy mà mấy người vẫn đến.”
“Nói cho tôi biết, mấy người có mục đích gì?”
Lý Lăng “Hả? Không mục đích gì cả.”
“Tôi đã nói rồi, tôi chẳng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089493/chuong-1694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.