Lão trưởng thôn thở dài nói: “Dựa vào các dấu hiệu tại hiện trường đã cho chúng ta thấy, hiềm nghi lớn nhất chính là cậu ta.”
“Thần Soái, không cần bởi vì cậu ta là cháu của tôi, mà bao che cho cậu ta.
“Nếu thật sự là cậu ta hành hung thì chính tôi sẽ tự tay chém cậu ta.
Diệp Huyền Tần lúc này mới biết, Vị chiến sĩ trẻ tuổi này là cháu trai của Lão trưởng thôn.
Diệp Huyền Tần nói: “Lão trưởng thôn, ông suy nghĩ nhiều rồi, nếu như ông không nói, tôi thật sự cũng không biết rằng cậu ta là cháu trai của ông.”
“Thứ nhất, cậu ta không có động cơ gây án, cũng không cần phải sát hại Vương Lập Thành.”
“Thứ hai, nếu người thật sự là cậu ta giết thì cậu ta cũng không thể nào tay cầm hung khí chờ chúng ta tới.”
“Thứ ba, tôi cảm giác được hiện trường có lưu lạimột tia âm khí, hắn là người của Âm Ti ra tay.”
Người của Âm Ti Lão trưởng thôn hỏi chiến sĩ canh gác, nói: “Mới vừa nãy cậu có thấy người của Âm Ti đến hay không?”
Chiến sĩ canh gác nơm nớp lo sợ nói: “Con… vừa rồi hình như là con ngủ quên mất, không chú ý có tới người tới hay không…”
Tên phế vật này!
Lão trưởng thôn tức giận, dùng một cước đạp chiến sĩ canh gác lộn mèo: “Bây giờ, lập tức, lập tức cút khỏi quân đoàn Thanh Long cho ông đây!”
“Ông đây đem nhiệm vụ quan trọng như vậy cho cậu, vậy mà cậu lại ngủ trong lúc thi hành nhiệm vụ.”
“Cậu chính là sự sỉ nhục của quân đoàn Thanh Long!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089491/chuong-1692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.