Diệp Huyền Tần nghe xong, trong lòng cảm thấy vô cùng thổn thức, Thân là một sư phụ, đúng là không phải mạnh mẽ một cách bình thường.
Đầu tiên là vụng trộm tự mình bồi dưỡng ra một quân đoàn Thanh Long, Rồi sau đó lại lén lén lút lút cài gián điệp vào trong Âm Ti.
Ông lão này, là thần tiên chứ không phải là người nữa.
Thập Điện Vương Minh Vương Lập Thành giận sôi lên.
Ông ta thân là người đứng đầu, cai quản tất cả mọi việc, vậy mà một gián điệp nhỏ bé lại có thể không phát hiện ra.
Lần này cho dù có thể chiến thắng được Diệp Huyền Tần, Nhưng Vương Lập Thành nhất định sẽ bị tổng đàn chủ trừng phạt cho ra trò.Ông ta nổi giận, nói: “Đồ chết tiệt này, người phản bội lại Âm Ti có nghĩ đến hậu quả hay không?”
Râu Xồm nhếch miệng, cười: “Hậu quả? Cùng lắm thì chết thôi.”
“Trước khi chết xử lý được hai người của ông, cũng không thể coi là thiệt thòi được.”
Thập Điện Vương Minh Vương Lập Thành tức điên lên: “Hừ, chết sao? Cậu cũng có vẻ lạc quan quả đi.”
“Phản bội lại Âm Tị, trên thì đào ba đời mộ tổ tiên, dưới thì giết ba đời con cháu!”
“Cậu cứ chờ mà đoạn tử tuyệt tôn đi.”
Râu Xồm cười càng sáng lạn: “Thật có lỗi quá, làm ông thất vọng rồi, “Tôi đây trên không có mẹ già, dưới không có con nhỏ, nên đời sau thì lại càng không có.”
“Tôi là trẻ mồ côi, từ nhỏ đã được Ông Tư Bạch nhặt về nuôi dưỡng. “Đấy là người nhà duy nhất của tôi, chính là Ông Tư Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089478/chuong-1679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.