Thân thể bọn họ, không chống chịu được, cong người một chút, cuối cùng quỳ một chân trên đất.
Kình khí này cũng đè ép lên lục phủ ngũ tạng.
Bên trong chảy máu nghiêm trọng, hộc máu liên tục!
Có điều, làm cho kẻ địch không nghĩ tới chính là, Diệp Huyền Tần vẫn đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
Giống như kình khí hải dương không có một chút hiệu quả áp chế nào đối với anh.
Chiến thần Côn Luân giả cũng có chút hoảng hốt, Ông ta cũng không hiểu, vì sao kình khí hải dương này lại không ảnh hưởng tới anh chút nào.
Ông ta tăng nhanh thế tiến công, quyết định làm một trận bóp nát đầu của anh, tránh để lại hậu hoạn.
Nhưng mà ông ta chưa tới gần Diệp Huyền Tần, thân thể như hổ của Diệp Huyền Tần bỗng nhiên chấn động.
Trong thân thể của anh tràn ra lượng lớn sương trắng, nhanh chóng mở rộng ra bốn phương tám hướng, cuối cùng đem kình khí hải dương của Chiến thần Côn Luân giả bao vây trong đó. Đây là… Kình khí hải dương?
Bởi vì kình khí thực sự quá nồng đậm, vì thế mắt thường có thể thấy sương trắng!
Cái nhận thức này, làm cho da đầu quân địch nổ tung.
Tình huống gì?
Ai có thể nói cho tôi một chút đây là tình huống gì!
Ngày đó ở phủ quốc, Diệp Huyền Tần tự bạo căn cơ, làm mặt đất nổ tung rộng mấy chục mét lộ ra vực sâu vạn trượng, chính là sự việc xảy ra rõ như ban ngày.
Anh có thể sống sót đã là trong cái rủi có cái máy, chứ đừng nói đến việc bảo tồn thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089456/chuong-1657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.