Mặc dù không biết cụ thể thì Diệp Huyền Tần đã gặp những chuyện gì sau khi rơi xuống vực sâu, nhưng có vẻ như anh đã gặp phúc trong hoạn nạn, vậy nên mới có thể tập được Hấp Tinh Đại Pháp!
Diệp Huyền Tần hỏi thử: “Nói cho tôi biết xem, ông đã nhốt đội cảm tử Lang Vương ở đâu rồi?”
Không biết.
Thái độ của Trấn Vũ Lưu rất ngang ngược.
Dù sao thì hôm nay ông ta cũng chết rồi, sao phải hạ thấp mình trước mặt anh chứ.
Diệp Huyền Tần: “Được lắm.”
“Trưởng thôn, nghe lệnh!”
Ông trưởng thôn quỳ một gối xuống: “Tôi nghe lệnh!”
Diệp Huyền Tần: “Đi điều tra năm đời nhà Trấn Vũ Lưu đi, dù có là già trẻ gái trai gì thì cũng giết hết, không tha cho ai cả!”
Ông trưởng thôn: “Tuân lệnh!”
Dừng tay, dừng tay!
Trấn Vũ Lưu hoảng sợ, vội vàng cản anh lại.Đã là người thì kiểu gì cũng có tình cảm, sao ông ta có thể nhẫn tâm nhìn vợ, con cái, những người già trẻ trong nhà mình bị giết chứ.
Với cả, ông ta cũng chỉ mới về dưới tay của chiến thần Côn Luân chưa được bao lâu, cũng không trung thành với chiến thần Côn Luân đến thế.
Không cần phải khiến gia đình nhà mình tan cửa nát nhà chỉ vì chiến thần Côn Luân.
Trấn Vũ Lưu nói: “Tôi có thể nói cho cậu biết, nhưng tôi xin cậu đừng làm hại đến người nhà của tôi!”
Diệp Huyền Tần: “Nói đi.”
Thế này coi như là anh đã đồng ý.
Trấn Vũ Lưu nói: “Tôi đã nghe theo lệnh của chiến thần Côn Luân, dẫn họ về phía khu cấm ở Lương Yên”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089447/chuong-1648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.