Diệp Huyền Tần: “Đây là mệnh lệnh!”
Thôi được rồi!
Ông trưởng thôn thở dài, đi ra ngoài với vẻ mặt tràn đầy sự thất vọng.
Diệp Huyền Tần lên tiếng thì Trấn Vũ Lưu mới phát hiện ra anh.
Vừa nhìn thoáng qua, Trấn Vũ Lưu đã run người, hoảng sợ kêu ra thành tiếng. “Thần Soái Diệp Huyền Tần, cậu… sao cậu vẫn còn sống được!”
Giọng nói của ông ta có vẻ như rất bất ngờ vì anh vẫn còn sống.
Câu nói này của ông ta đã khiến những người ở đây bàng hoàng.
Thần Soái!
Cậu thanh niên này chính là chiến thần bảo vệ tổ quốc, Thần Soái ư Hay nói cách khác, hàng xóm – Tiểu Từ của họ chính là vợ của Thần Soái!
Không thể tưởng tượng nổi, quá khó tin! Nếu như Tiểu Từ ngay từ đầu đã thể hiện ra rằng mình là vợ của Thần Soái thì những người láng giềng ở đây đã sớm dâng toàn bộ gia sản nhà mình lên cho cô rồi, sao nỡ để cô phải sống trong cảnh nghèo khổ này chứ!
Quá là khiêm tốn rồi.
Đám người Tử Gia và Chó Đen thì suýt nữa thì nghẹt thở.
Họ và Thần Soái không cùng chung một thế giới, nhưng họ lại vô tình xảy ra xung đột với Thần Soái. Bây giờ họ rơi vào kết cục này cũng coi như là hợp tình hợp lý.
Đám người Tứ Gia vừa sợ hãi, lại vừa buồn bã, oán giận nghĩ: Mẹ nó chứ, cậu là Thần Soái thì sao không nói sớm một câu, nếu biết sớm hơn thì có chết tôi cũng không cố tình gây sự với cậu đầu.
Diệp Huyền Tần nói với giọng lạnh như băng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089445/chuong-1646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.