Dù sao Diệp Niệm Quân vẫn là con nít, sức lực có hạn, Chó Đen thừa dịp loạn nên đánh lén, ôm lấy Diệp Niệm Quân.
Diệp Niệm Quân không thể động đậy, cô bé bị chế ngu.Chó Đen lấy dao găm từ đùi ra, tức giận mắng: “Đồ láo toét, dám làm tổn thương tao, ngày hôm nay tao muốn tính mạng của mày! Con dao găm trong tay của anh ta giơ lên thật cao.
A, đừng!
Từ Lam Khiết sợ hãi, cô xông lên muốn ngăn cản. Diệp Niệm Quân cũng sợ thét chói tai, hai mắt nhắm nghiền.
Tuy nhiên, ở thời khắc mấu chốt, chỉ nghe thấy một tiếng keng giòn giã, con dao găm bay trong tay của Chó Đen bay đi.
Vừa rồi có một viên đá đánh vào con dao găm trên tay Chó Đen, do đó con dao găm bị văng đi.Ai!
Đám người Chó Đen cảnh giác nhìn phương hướng cục đá bay tới.
Vừa nhìn, nhất thời mọi người đổ mồ hôi lạnh ào ào.
Chẳng biết lúc nào, ở góc nhà lại có thêm một lão già đội nón rộng vành màu đen.
Lão già hòa làm một thể với góc tường đen tối, không nhìn kỹ thì đúng là không phát hiện được. Chó Đen mắng: “Ông là ai!” “Cút nhanh, dám nhúng tay vào chuyện nơi đây, tôi nhất định sẽ lấy tính mạng của ông!”
Lão già áo choàng chậm rãi đi về phía Chó Đen: “Cậu, không có tư cách biết được thân phận của tôi.”
Giọng nói của ông xám lạnh khàn khàn, giống như tiếng cọ xát của gỗ, thực sự rất âm u khủng bố.
Lão già áo choàng vừa đi tới, vừa lấy mũ xuống.
Đợi khi thấy rõ dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089437/chuong-1638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.