Bình thường bọn họ đóng cửa không ra ngoài, một lòng một hạ bảo vệ quốc chủ.
Bọn họ là vì những tình huống dự phòng như này mà tồn tại.
Môn chủ của Tứ Đại Môn Phiệt không có lỗ mãng khai chiến.
Hôm nay mục đích của bọn họ, không phải là tuyên chiến, mà là ép Đại Hạ giao ra quyền thống trị giới võ đạo.
Lấy được giới võ đạo, cũng đồng nghĩa với việc có được quân quyền, đến lúc đó quốc phủ sẽ tồn tại như một con rối.
Chung Thiên Thanh lạnh giọng nói: “Thanh Long, hôm nay chúng tôi muốn gặp mặt quốc chủ, bàn bạc chuyện quan trọng.”
“Còn không mau chóng tránh ra.”
“Nếu làm lỡ chính sự, cậu không gánh nổi trách nhiệm đâu!”
Thanh Long không thèm để ý Chung Thiên Thanh, Chung Thiên Thanh bây giờ có tâm của Tư Mã Chiêu, người người đều biết, ông ta còn không tin tưởng cả một cái dấu chấm dấu phẩy của đối phương.
Anh ta chỉ quay đầu lại, nhìn về phía hộ thành thủ vệ nói: “Hơn vạn hộ thành tinh nhuệ của Đại Hạ ta ở đâu!”
Có!
Hơn vạn tráng sĩ hộ thành đồng thanh hét lớn, chấn động trời cao!
Thanh Long: “Đã đến lúc đền ơn Đại Hạ rồi.”
“Lấy xương máu của chúng ta, dựng lên bức màn bảo vệ Trường Thành.”
“Tuân mệnh!” Hơn vạn tráng sĩ đáp!
Chung Thiên Thanh thở dài: “Thanh Long, tội gì chứ.”
“Cậu rõ ràng biết cậu không phải đối thủ của chúng tôi.”
“Cậu đây là đã bị đánh còn muốn qua sông mà.”
“Tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, cho chúng tôi vào trong, tôi có thể hứa cho cậu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089407/chuong-1608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.