Diệp Huyền Tần nhíu mày, xem ra người có sức chiến đấu chủ chốt của Nhà họ Chung đều đã ra ngoài, chỉ còn lại một tôn vương giả cùng sáu tôn chiến thần giữ nhà.
Người có sức chiến đấu chủ chốt của Bốn đại môn phiệt ẩn thế đều ra ngoài, sẽ gây ra tai họa gì cho Đại Hạ đây!
Anh lập tức nói: "Ông Sở, Bất Chí, tốc chiến tốc thắng."
"Có lẽ người có sức chiến đấu chủ chốt của Bốn đại môn phiệt ẩn thế đã ra ngoài rồi."
"Vâng!" Bất Chí vội đáp.
Húm?
Diệp Huyền Tẫn không nghe thấy tiếng đáp của ông Sở, không khỏi quay đầu lại nhìn.
Sau lưng không hề có bóng dáng ông Sở. "Ông Sở đâu rồi?" Diệp Huyền Tần hỏi.
Bất Chí đáp: "Ông Sở nói trà của Nhà họ Chung không tồi, muốn đem một chút về cho anh em nếm thử!"
Đ... ệt!
Chung Cảnh Hạo không nhịn được câu nói thô lỗ, con mẹ nó đây là đã bắt đầu cướp bóc rồi phải không?
Vô sỉ tột cùng!
Diệp Huyền Tần cũng cười mắng: “Ông già cũ rích này, cũng không có tiền đồ quá rồi."
"Môn phiệt Chung Thị này nhất định bị tịch thu của công sung công quỹ, đồ bên trong sớm muộn cũng sẽ là của chúng ta, việc gì phải nóng lòng nhất thời thế!"
Lời nói ngang ngược
Vương giả cao cấp của Nhà họ Chung phẫn nộ mắng: "Thật sự coi Nhà họ Chung tôi không có người sao?"
"Một mình tôi, là đủ chém các người rồi."
Vậy sao?
Khuôn mặt Diệp Huyền Tần giễu cợt: "Vậy thì
thử xem."
"Bất Chí, động thủ."
"Bốn chữ thôi, tốc chiến tốc thắng."
ok!
Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089404/chuong-1605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.