“Đội quân Sát Lang, Đội quân Sát Lang của đội cảm tử Lang Vương… Cậu… Sao cậu có thể huy động Đội quân Sát Lang?”
Độc Lang: “Ngốc quá. Trong thiên hạ, chỉ có Thần Soái mới có thể điều động Đội quân Sát Lang.”
Thần Soái, anh là Thần Soái!
Hai chữ Thần Soái sở hữu một sức mạnh khủng khiếp, áp Chung Thiên Thanh ngồi gục trên mặt đất ngay tại chỗ.
Mọi người còn lại đều không hẹn mà quỳ xuống, triều bái Diệp Huyền Tần.
Đối với võ giả mà nói, Thần Soái năm đó là đỉnh cao võ đạo và là vị thần trong lòng bọn họ.
Mặc dù căn cơ của Thần Soái hiện đã bị phế bỏ, nhưng danh vọng của Thần Soái vẫn còn đó. “Khấu kiến Thần Soái!”
Lê Nhất Sinh đã khóc.
Bởi vì Thần Soái chính là thần tượng của cậu ta. Cậu ta không chỉ được tiếp xúc thân mật với thầntương Mà thậm chí còn, Thần Soái còn hướng dẫn cậu ta luyện quyền anh quân đội.
Mọi người đều quỳ.
Bồn đại chưởng môn lại ngạo nghễ đứng thẳng, trên mặt đầy vẻ bướng bỉnh bất tuần.
Cho dù anh có là Thần Soái thì sao?
Căn cơ của anh ta đã không còn nữa, chỉ là một người đàn ông vô dụng, có thể chống lại sự liên thủ của bồn mòn phải lớn không?
Nực cười chung Thiên Thanh bình tĩnh lại, hờ hững nói: Diệu Huyền Tần, chúng tôi nhân danh quốc chủ giảm sát kỳ thì võ thuật thống nhất. Cậu lại dẫn mười vạn đại quân tới đầy gây rối là có ý đồ gì hả? Cậu có ý kiến gì với quốc chủ à?”
Diệp Huyền Tần: “Tôi đã nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089377/chuong-1578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.