Diệp Huyền Tần nói: “Cậu thiếu niên, lúc nãy cậu nói cậu có một chiêu ngẫm chưa ra.
“Tôi có thể chỉ sơ cho cậu.”
Lê Nhất Sinh nhìn Diệp Huyền Tần bằng ánh mắt khó hiểu và nói: “Anh cũng hiểu về quyền, anh cũng là người luyện võ sao?”
Độc Lang cười khi, nói ra chắc sẽ dọa chết cậu, anh tôi đâu chỉ là võ giả, anh ấy còn là vua của các võ giả nữa đấy, cao thủ tuyệt đỉnh.
Diệp Huyền Tân gật đầu và nói: “Ừm, là võ giả. Lê Nhất Sinh nói: “Thứ tôi luyện là quyền anh quân đội.”
“Quyền anh quân đội không truyền ra ngoài, vì vậy chắc anh không thể giúp được tôi.”
Diệp Huyền Tẫn mỉm cười và nói: “Thật ra quyền anh quân đội mà cậu vừa luyện là do tôi sáng chế ra.” “Cậu nói xem tôi có thể giúp cậu được không?”
Chậc!
Lê Nhất Sinh không thể nhịn cười, nói: “Ai mà không biết môn quyền anh quân đội này là do Thần Soái sáng chế ra “Ý của anh là anh là Thần Soái sao?”
Diệp Huyền Tần gật đầu và nói: “Không sai. Lê Nhất Sinh đột nhiên lộ vẻ tức giận, cậu ta nói: “Im miệng, Thần Soái là linh hồn của quân ta, không cho phép anh sỉ nhục anh ấy.
“Nếu như không có việc gì thì xin mời anh đi cho.”
Độc Lang liền thấy vui, anh ta nói: “Hehe, nhóc con, nói chuyện với anh tôi kiểu gì thế hả?”
“Nói thật cho cậu biết, có biết bao nhiêu cao thủ bằng lòng tán gia bại sản để xin được anh tôi chỉ bảo mà anh tôi cũng lười để tâm đến họ đấy.”
“Bây giờ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089351/chuong-1552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.