Diệp Huyền Tần ném điện thoại di động cho Lão quốc tướng quân: “Sau khi xem xong đừng quên trà lại điện thoại di động cho tôi.”
Dưới sự chú ý của mọi người, Diệp Huyền Tần đi thẳng đến bên cạnh Từ Lam Khiết: “Lam Khiết, đi thôi. Nơi này không có gì để xem.”
Ô, phải không? Được rồi, được rồi!
Từ Lam Khiết vội vàng gật đầu, theo bản năng ôm lấy cánh tay Diệp Huyền Tần.
“Huyền Tần, rốt cuộc anh đã nói gì với Tướng quân Maipis, dọa anh ta thành bộ dáng như vậy.”
Diệp Huyền Tần đương nhiên sẽ không chứng minh thân phận cường giả nhất vương cảnh,
Anh chỉ mỉm cười một cách bí ẩn: “Hãy đối xử với con người bằng tâm đức
Từ Lam Khiết giận dữ nói: “Quỷ mới tin anh”
Trình Hạ Vũ ngốc nghếch cười nói: “Chị, cái này còn cần hỏi sao?”
Đương nhiên là anh rể lợi dụng uy nghiêm của thân soái, dọa đến Tướng quân Maipis. Thần soái thát sự như anh ấy, cho dù không đảm đương chức danh thần soái nữa, uy thế của anh ấy vẫn có thể dọa chết quân địch.”
“Không giống một số người, cho dù là danh hiệu thần soái, cũng chỉ là một thứ rác rưởi.”
Nói xong cô ấy còn quay ra mắt Trần Hạ Lan.
Những lời này của cô ấy rõ ràng là đang châm chọc Thiên Hành Kiện thần soái cùng Trần Hạ Lan là vợ của Thần Soái.
Trần Hạ Lan cúi đầu thật sâu, giờ phút này cô ta xấu hổ hận không thể tìm một khe khâu chui vào.
Ba người Diệp Huyền Tần rời đi, đám người cuối cùng cũng yên tĩnh lại, bắt đầu nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089248/chuong-1449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.