Độc Lang cầm một kiếm bắt lấy điện thoại di động, thuận thế còn cắt cổ tay ông ta.
“Đừng nói gọi điện thoại cho Lão quốc tướng quân, ngay cả quốc chủ có tới, thì ông cũng không thoát khỏi tội chết!
Bốn người sát khí đằng đằng, làm cho người khác ở đây đều hít thở không thông.
Khuôn mặt Chiến thần Côn Luân đen lại.
Bốn tên súc sinh này quả thực là can đảm. Lại có gan dám giết bộ phận chấp hành pháp luật, thật sự là tự tìm đường chết.
Ông ta đương nhiên không thể trợ mắt nhìn Lưu Tứ Bân bị giết.
Dù sao ông ta cũng tự mình mời người này tới, nếu như chết ở chỗ này, thì tội của chiến thần Côn Luân ông ta khó tránh khỏi.
“Dừng lại!”
Ông ta gầm lên một tiếng giận dữ, sau đó nhanh chóng nhảy lên, bay ra khoảng cách mấy chục mét, rơi xuống bên cạnh Lưu Tứ Bân.
Năng lượng của chiến thần được giải phóng trên cơ thể của ông ta, áp lực đến mức mọi người không thể thở nổi.
Bốn người độc lang gần chiến thần Côn Luân nhất, bọn họ đứng đầu, hô hấp cũng cảm thấy khó khăn.
Nhưng bọn họ vẫn ngẩng đầu đứng thẳng như trước, không hề sợ hãi.
Độc Lang thậm chí còn chửi bởi: “Lão già này làm như vậy là có ý gì?
Ông muốn thay Lưu Tứ Bân chết sao?”
Chiến thần Côn Luân giận dữ trách cứ: “Khốn khiếp, tôi là đường đường vương cảnh, sao lại có thể để cho anh có thể sỉ nhục. Cảnh cáo anh, Lưu Tứ Bân là cũ trưởng bộ phận chấp pháp, là cơ quan có quyền lực cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089228/chuong-1429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.