Diệp Huyền Tần lạnh lùng nói: “Thiên Hành Kiện, anh thật oai phong”
“Anh muốn bóp méo sự thật để che mắt tất cả mọi người, ai cho anh quyền này chứ!”
Thiên Hành Kiện: “Tôi là thần soái, là trụ cột của quốc gia, hộ quốc chiến thần. Tôi vì Đại Hạ mà cống hiến, trước đây không có ai đóng góp lớn như thế cho nên tôi vì bản thân mà mưu cầu một ít lợi ích cá nhân, thì cũng có tình có lý.”
Phố!
c Diệp Huyền Tần cười: “Công lao? Ngược lại tôi phải hỏi một chút, anh đã làm được chuyện gì vì Đại Hạ rồi.”
Thiên Hành Kiện: “Quần đảo Nam Giang 36 đã được tôi chiếm lại từ Iceland, tôi sử dụng sức mạnh của mình để đánh bại kẻ thù mạnh mẽ đó, giành lại đất đai. Phần công này, còn chưa đủ lớn sao?”
Diệp Huyền Tần khàn khàn bật cười: “Nhưng theo như tôi biết, ở trên chiến trường anh đã làm đào binh, thậm chí anh còn có ý muốn hy sinh tính mạng của chiến sĩ Đại Hạ, vì bản thân mà tranh thủ cơ hội chạy trốn. Lần này thu chiếm được quần đảo, là một cường giả thần bí đánh giặc, không hề có quan hệ với anh.”
Tim Thiên Hành Kiện đập điên cuồng, sắc mặt anh ta hơi biến đổi, đáng chết, Diệp Huyền Tần làm sao biết được sự thật như vậy.
Thiên Hành Kiện cũng không biết, cường giả thần bí kia kỳ thật chính là Diệp Huyền Tần.
Anh ta nhanh chóng bình tĩnh lại: “Rắm. Tôi nghe không hiểu anh đang nói cái gì. Cái gì thần bí cường giả, cái gì đào binh, căn bản là chuyện vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089222/chuong-1423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.