Ngoại trừ thủ trưởng cũ ra, người duy nhất biết Diệp Huyền Tần tới đây thu phục quần đảo chính là anh ta.
Lúc trước Chiến thần Côn Luân phát ra tin tức, nói là Thiên Hành Kiện chiếm được quần đảo, Độc Lang đã có chút hoài nghi.
Sau đó anh ta liên lạc với Diệp Huyền Tần không được, cho nên ý thức được sự tình đáng nghi, vì thế dẫn đội đến tìm kiếm.
Chỉ bằng cách phát hiện ra rằng một vụ nổ lớn đã xảy ra gần hòn đảo thứ ba mươi lăm, và thậm chí làm chìm một nửa hòn đảo, Độc Lang có chút nản lòng: Thần soái không phải là bị quân địch nổ chết rồi chứ.
Kết quả đúng lúc những người lính bảo vệ đảo gửi tin tức, nói có người muốn gặp anh, đối phương còn tự gọi anh ta là Tiểu Độc.
Trên đời này dám xưng hô anh ta như vậy, chỉ có một người, chính là thần soái.
Thần soái bị giam cầm như tù binh? Đáng chết.
Độc Lang chạy một đường thật nhanh, xông vào nhà tù.
Nhìn thấy Diệp Huyền Tần, trong nháy mắt, nước mắt anh ta như mưa, xông lên ôm Diệp Huyền Tần, gào khóc.
"Anh, anh còn sống, thật tốt quá. Vừa rồi sắp dọa chết em rồi."
Diệp Huyền Tần dở khóc dở cười: "Đàn ông cao bảy thước lại khóc sướt mướt còn thành thể thống gì.”
"Mau buông tôi ra."
Lúc này Độc Lang mới ý thức được, vội vàng buông Diệp Huyền Trần ra.
Những tù nhân của Iceland đều ngu ngốc đứng đó không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Bọn họ đều nhìn thấy vụ nổ lớn, thậm chí nổ tung nửa hòn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089213/chuong-1414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.