Chiến thần Còn Luân thở dài: Thượng tướng Mạnh Hải Phong, cậu hẳn là biết mục địch chuyển đi này của tôi.
"Mong rằng cậu có thể nể mặt tôi, rời khỏi quần đảo"
"Về sau, chúng ta vẫn là bạn bè
Tướng quân Mạnh Hải Phong nói: "Rời khỏi quần đảo, đương nhiên không thành vấn đề nhưng không phải bây giờ."
“Tôi có một người chiến sĩ đi lạc vào quần đảo 36, đến nay chưa về
“Thật ra tôi tới đây để tìm thuộc hạ của minh. Đợi đến khi tìm được thuộc hạ tôi sẽ rời di.
Thật vô cùng với vấn
Mọi người đều biết năm đó Nhật Bản cũng lấy lý do này để xâm chiếm Đại Hạ.
Hiện giờ Bằng Đảo lại muốn nói theo, đương nhiên Đại Hạ sẽ không đồng ý.
Chiến thần Côn Luân lắc đầu: "Tướng quân Mạnh Hải Phong, xem ra hôm nay chúng ta không tránh được một trận chiến"
Tướng quân Mạnh Hải Phong khẽ cười: “Từ trước đến nay Băng Đảo không sợ chiến đấu"
“Cậu muốn đấu thi đấu.
Chiến thân Côn Luân rống giận: "Vậy thì xin chỉ bảo
Ông ta thả người nhảy, "bay" về phía đảo
thứ nhất. Hai lực mạnh đối đầu với nhau làm vạn thuyền nặng hàng tấn cũng run rẩy kịch liệt.
"Aaa!" Thiên Hành Kiện cũng gầm lên giận
dữ.
Cậu ta kêu gọi hơn một ngàn chiến sĩ tinh anh tăng tốc phóng lên ca nô, ngồi trên ca nô tấn công đảo thứ nhất.
Trận đấu chạm vào là nổ ngay.
Chiến thần Côn Luân bay qua gần trăm mét giống như một viên đạn pháo, dừng lại trên đảo thứ nhất.
Lúc ông ta rơi xuống đất đã dẫm vỡ một
cục đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089200/chuong-1401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.