Từ Lam Khiết thở dài nói: "Hạ Lan, cô đứng
dậy đi
"Chuyện quá khứ cứ để nó qua đi."
"Về sau chúng ta không còn liên quan đến
nhau nữa, cô đi đi."
"Tôi không hi vọng sau này gặp lại có "
Trần Hạ Lan thở dài: "Lam Khiết, tôi biết có không chịu tha thứ cho tôi "
"Không sao, cô có thể không tha thứ cho tôi, nhưng hi vọng cô cho tôi cơ hội chuộc tội
Nói xong, Trần Hà Lan không chút do dự mà tát vào mặt mình
Tiếng bạt tại rất lớn, vang vọng trong phòng
rất lớn
Đủ rồi!
Từ Lam Khiết ngăn Trần Hạ Lan lại
không phải có tha thứ cho Trần Hạ Lan.
Mà chỉ là không muốn nhìn cô ta giả vờ giải
vit.
Không ai hiểu rõ Trần Hạ Lan hơn cô
Cô ta tuyệt đối không bao giờ quỳ xuống
nhận sai trước mặt người khác.
Rõ ràng đây chỉ là khổ nhục kế
Tiếng bạt tại của Trần Hạ Lan vang lên không ngừng: "Lam Khiết, cô không tha thứ cho tôi, tôi sẽ tiếp tục tát Tạt đến chết thì thời
"Được rồi, có dùng tay để
"Nói xem, rốt cuộc cô đến đây tìm chúng tôi
là vì mục đích gì?
Trần Hạ Lan vội mừng rỡ "Lam Khiết, tôi biết cô không biết cô là người tuyệt tình."
"Lam Khiết, giờ tôi cùng đường rồi, từ hôm qua đến giờ chưa ăn được một hột cơm nào."
"Xin cô, giúp tôi đi."
"Nếu như các người không giúp tôi, tôi sẽ
chết đói mất "
"Cho tôi một cơ hội đi Lam Khiết, tôi sẽ làm
giúp việc bên cạnh cô "
“Tôi cam đoan, từ nay về sau sẽ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089187/chuong-1388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.