“Haizz, là chúng ta xem trọng anh ta rồi, con cò nghĩ anh ta chính là cường giả cấp Vương.”
“Thần soái rõ ràng biết bản thân có nhiều kẻ thù, làm sao chỉ sắp xếp một mình ông Sở làm thị vệ kia chứ?”
“Anh ta bí mật bố trí tay bắn tỉa là hợp lí nhất rồi”
Thiên Hành Kiện cúi đầu nhìn xuống bàn tay và bàn chân bị gãy của mình rồi thở dài tiếc nuối.
“Ài, con chỉ hận tứ chỉ mình bị phế đi, không thể tự mình diệt trừ Diệp Huyền Tân”
Chiến thần Côn Luân đương nhiên nghe thấy ý nghĩ của Thiên Hành Kiện, Mình quyết định sẽ giúp cậu ta phục hồi chân tay.
Chiến thần Côn Luân nói: “Ta đã từng nói, muốn khôi phục tứ chi của con, nhất định cần phải có linh thạch.”
“Hôm nay ta sẽ hỏi thăm ông thủ trưởng”
“Ý của thủ trưởng là nói ngày nay mỏ linh thạch là tài nguyên khan hiếm trên thế giới, không thể dễ dàng mà có ra được.”
“Muốn có được linh thạch cao cấp ta phải lấy vật dụng tương ứng mà đi đổi”
Thiên Hành Kiện cảm thấy đau đầu vạn phần: “Nhưng đây là thời đại hòa bình, đồ vật quý hiếm không có, lấy đâu ra để đổi linh thạch dễ dàng như vậy”
Chiến thần Côn Luân cũng thở dài: “Đúng vậy, mấy đồ vật này chỉ có thể cầu chứ không thể gặp”
“Đi thôi, cùng ta đi một chuyến tới mỏ linh thạch Lĩnh Nam đi.”
Thiên Hành Kiện ngạc nhiên nói: “Vua cha, người không phải là muốn đoạt lấy linh thạch chứ.”
“Người canh giữ mỏ Linh thạch Lĩnh Nam là vị cường giả mạnh nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089177/chuong-1378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.