Anh nắm lấy vũ khí nóng trên bàn, xoay người bước ra ngoài.
“Đứng lại!” Diệp Huyền Tân quát lớn: “Ông đi làm gì!
Ông Sở: “Đi gặp Hòa Thanh Thiên báo thù!”
Diệp Huyền Tân: ” Không được đi”
“Chỉ bằng bằng chứng hiện tại, căn bản là không đủ để chứng minh Hòa Thanh Thiên là kẻ giết người!”
“Nếu bây giờ giết ông ta, ông và Thanh Thiên đều chết oan uổng, bọn họ vẫn là đại anh hùng của Đại Hạ, tên tuổi sẽ đi vào lịch Sử.
“Còn ông, sẽ bị ngàn vạn người mắng, ông là phản đồ của Đại Hạt!”
“Nhưng là …” Ông Sở không cam lòng: “Như vậy nhìn hung thủ ung dung ngoài vòng pháp luật?”
“Tôi làm sao xứng với những người anh em đã chết của tôi!”
Diệp Huyền Tân: “Nếu tôi đã nói ông, tôi sẽ không thất hứa.”
“Tôi sẽ tiếp tục tự mình theo dõi việc này.”
Ông Sở lúc này cũng bình tĩnh lại không ít: “Được rồi, tôi tin cậu.”
“Kế tiếp cậu chuẩn bị làm gì?”
Diệp Huyền Tần: “Hiện tại đã có mục tiêu rõ ràng, điều tra cũng dễ dàng hơn.”
“Kế tiếp, điều tra Hòa Thanh Thiên mùa thu bốn năm trước, có qua Lương Yên không, đi Lương Yên làm gì.”
Đây, Hòa Mạnh Trường tìm thấy Hòa Thanh Thiên, đem mấy viên linh thạch đi lên Hòa Thanh Thiên tâm trạng vui vẻ: “Không tồi, không tồi.”
“Con không làm phụ sự tín nhiệm và bồi dưỡng của bố”
“Chỉ là số lượng linh thạch vẫn còn hơi ít”
Hòa Mạnh Trường vội vàng nói: “Vua cha, đừng lo lắng”
“Thiên Hàng Quân và con đã đạt được p thỏa thuận. Con sẽ giúp hẳn chế tạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089130/chuong-1331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.