Trong lòng ông ta lại dấy lên một tia hy vọng: “Tôi muốn sống, cầu xin cậu để cho tôi sống.”
“Có thể.” Diệp Huyền Tân nói: “Giúp tôi làm một chuyện.”
“Được. Thiên Hành Quân vội vàng gật đầu: “Cậu muốn tôi giúp cậu làm cái gì?”
Diệp Huyền Tân: “Tôi hỏi ông, trong lúc đó ông và Hòa Mạnh Trường tồn tại giao dịch nào đó đúng không?.”
Thiên Hành Quân gật đầu: “Ừ. Không sai”
“Hòa Mạnh Trường nhầm tưởng rằng cường giả cấp Vương trông coi mỏ linh thạch là bố tôi chiến thần Côn Luân”
“Anh ta muốn tặng nhà xưởng quân đội thứ ba cho tôi, để tôi có thể lấy một ít linh thạch từ chỗ cha tôi đưa cho anh ấ Diệp Huyền Tân bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, liên tục cười lạnh: “Chỉ vậy thôi?”
“Trước hết lợi dụng Trình Bắc Phong làm mồi dụ, chuyện dẫn tôi tới ngã tư đường Trung Hòa ngắm bản, có phải cũng từ tay.
các người ra tay đúng không?”
Mặt của Thiên Hành Quân lập tức trắng bệch.
“Tôi nói thẳng. Trước đây tôi quả thật từng nói, nếu Hòa Mạnh Trường xử lý được anh, tôi sẽ cho anh ta linh thạch.”
“t kích đó hoàn toàn từ tay Hòa Mạnh Trường, tôi cũng không tham dự”
Trách không được Hòa Mạnh Trường lại thất bại Con mẹ nó đối thủ là cường giả cấp Vương, mười tên Hòa Mạnh Trường cũng không phải đối thủ của người ta Diệp Huyền Tân: “Chuyện này tôi sẽ tính toán rõ ràng với các người.”
“Hiện tại, ông giúp tôi làm một chuyện.
Sau khi chuyện thành công, tôi sẽ tha cho ông một mạng”
“Tôi đồng ý, chuyện gì tôi cũng bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089126/chuong-1327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.