Ông Sở nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía Trần Hữu Lương: “Bây giờ đã có bằng chứng xác thực rồi, Trần Hữu Lương có liên quan đến chuyện này, anh ta là người xấu."
“Tôi phải đích thân giải quyết anh ta."
Diệp Huyền Tân gật đầu: "Không thành vấn đề nhưng phải giữ mạng lại, anh ta vẫn còn có ích."
Trần Hữu Lương suy sụp, bẫy tới công Sở đã bị thù hận làm cho mờ mắt, nếu ông ta ra tay thì người đó sẽ sống không bằng chết.
Anh ta thà chọn lựa cái chết.
Anh ta quát lớn: “Đường đường là Thần Soái lại nuốt lời sao!" “Anh từng nói sẽ tha cho tôi một con đường sống mà."
Diệp Huyền Tần trách móc: “Anh đã hại chết hơn chục ngàn con người, tội rất đáng chết! Tôi tha chết cho người nhà của anh là rất rộng lượng rồi."
“Anh còn muốn tôi tha cho anh một con đường sống sao! Như thế thì có lỗi với hai chữ Thần Soái quát Ông Sở nở nụ cười u ám đi về phía anh ta: “Trần Hữu Lương, hãy yên tâm đi."
“Tôi chắc chắn sẽ cho anh một con đường sống, sẽ không lấy mạng anh đâu!" “Mỗi ngày tôi sẽ hành hạ anh cho đến khi lúc kết thúc cuộc đời này!" Trần Hữu Lương nghe thấy mà nổi hết cả tóc gáy, tên ông Sở này còn kinh khủng hơn cả Diêm Vương nữa! Phủ thân vương! Sau khi Hòa Mạnh Trường biết chuyện của Trần Hữu Lương thì nổi trận lôi đình lên.
Tên ngốc này lại dám tự ý ra tay với Diệp Huyền Trân sau lưng mình sao.
Đến ông ta Hòa Mạnh Trường còn thua dưới tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089102/chuong-1303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.