Chu Vĩ nói: "Ý gì là ý gì?" "Muốn lấy bao lì xì, tôi đưa cho mấy người rồi không phải sao, đừng có mà được voi đòi tiên."
Cô dâu tức giận: "Tôi không cưới nữa."
Chu Vĩ thờ ơ nói: "Tốt hơn hết là cô nên suy nghĩ kỹ càng." "Bây giờ khách khứa đều đang đợi ở nhà tôi." "Có người của sở công an, toà thị chính và sở quy hoạch đất đai... "Dám khiến bọn họ mất hứng, cô còn có thể sống ở đây được sao?
Lời nói của Chu Vĩ thứ nhất là để phô trương quyền lực của bản thân,
Thứ hai là để đe dọa nhà gái.
Nếu không kết hôn, thì cứ chờ bị trục xuất đi, sau này cả nhà sẽ phải lang thang đầu đường xó chợ, không có nơi ở cổ định.
Vẻ mặt của tất cả mọi người trong làng đều thay đổi,
Họ đã bị Chu Vĩ doạ sợ.
Mẹ cô dâu thở dài.
Bà ta kéo Xán Như sang một bên, nhỏ giọng nói vài câu
Cô dâu Xán Như cuối cùng cũng nặng nề gật đầu: "Được rồi mẹ, con sẽ nghe lời mẹ." “Vì tất cả mọi người trong Làng, con sẵn sàng chịu đựng những bất công này."
Ông Sở dửng dưng nhìn tất cả mọi việc, không nói lời nào. Ông ta đang đợi thần soái ra tay.
Cho dù hôm nay bản thân ông ta ra mặt dạy dỗ chú rể Chu Vĩ thì có thể thay đổi được gì chứ?
Sau này sẽ còn có những Trương Vĩ, Lý Vĩ khác nữa đến gây phiền phức.
Có thể.
Mọi chuyện sẽ khác nếu thần soái ra tay giải quyết. Danh xưng thần soái chính là một lá bùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089079/chuong-1280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.